Con gái út nhà họ A


Ông A Nan Phấn Kỳ trưởng giả thành Xá Vệ . Kết bạn thâm giao với ông Mãn Tài trưởng giả ở thành Mãn Phú. Nguyên do họ A có lập một sở nhà hàng buôn bán lớn ở bên thành Mãn Phú thì ngược lại họ Mãn cũng có sở nhà hàng bên thành Xá Vệ khuếch trương buôn bán tương đương và cũng vì thế mà việc giao hảo giữa hai ông lại càng thân mật.

Họ A có một con gái út, họ Mãn muốn hỏi về làm dâu; nhưng họ A còn lưỡng lự chưa quyết, vì đôi bên khác tín ngưỡng. Họ A nghĩ bụng nên đem việc này ra cầu Đức Phật cho ý kiến. Phật dạy cứ gả con gái cho họ đi. Thế là hai ông trưởng giả định ngày thành hôn, cô út lo tắm rửa, xoa dầu thơm, và trang điểm vàng ngọc rồi lên xe hoa về nhà chồng, tức là ông Mãn Tài tại thành Mãn Phú.

Nhưng chiếu theo luật của tiểu quốc này người trong nước không được cưới người nước ngoài về làm dâu.

Ai phạm phải chịu phạt bằng cách cúng dường một bữa ăn sáng cho sáu ngàn ông Phạm Chí Bà La Môn.

Ông Mãn Phú biết vậy nhưng vì quý bạn thương dâu nên nhận lễ rước dâu, ông bày luôn bữa tiệc cúng dường sáu ngàn ông Phạm Chí. Các ông này đã chờ sẵn đến giờ nhập tiệc. Cả sáu ngàn ông mình để trần nửa thân tiến vào nhà họ Mãn. Theo tục lệ, lúc các ông đến cửa, ông trưởng giả bảo nàng dâu ra lễ bái chào hỏi.

Cô dâu bất tuân lệnh và nói:

Tôi không thể lễ những kẻ trần mình. Đức Phật thầy tôi thường dạy chúng tôi rằng: Kẻ nào chẳng biết hổ thẹn là những kẻ chẳng biết phân biệt cha mẹ, anh em, tông tộc và bà con dòng họ. Các ông Bà La Môn kia là những kẻ không biết hổ thẹn để thân trần như vậy tôi không muốn lạy.

Các ông Bà La Môn nghe được nổi sân si cùng bỏ tiệc ra về. Ông Mãn Tài rất buồn rầu thường lên lầu cao nằm mà lo nghĩ đến việc đáng tiếc vừa xảy ra. Bấy giờ có ông Phạm Chí tên là Tu Bạt đến thăm thấy ông Mãn Tài buồn phiền mới hỏi thì ông Mãn Tài kể lại câu chuyện cô dâu ông làm mếch lòng các vị Bà La Môn.

Ông Tu Bạt nói:

Bậc thầy của cô dâu mới này oai đức cao cả lắm, ông đừng buồn làm chi, để tôi thuật ông nghe chuyện này. Một lần nọ tôi đi đến ao A Nậu, Thần giữ ao không cho tôi vào. Một lát sau tôi thấy có ông niên thiếu Tỳ Khưu đến thì Thần ao ra nghinh đón và mời ngồi lên một tòa bằng vàng mà lễ bái rất cung kính.

Đó là đệ tử của Phậ t mà còn như thế, huống chi bậc thầy... Ông Mãn Tài nghe rất vui mừng và đòi cô dâu lên hỏi:

Nay cha muốn mời thầy của con về nhà cung phụng mà cha không hiểu phép thỉnh mời như thế nào.

Cha nhờ con thỉnh hộ.

Nàng dâu rất vui mừng vâng lời ngay. Nàng tắm rửa sạch sẽ rồi lên lầu cao đốt hương về hướng Phật làm lễ mà thỉnh cầu:

Cúi xin Đức Thế Tôn chứng giám: Con nay như người bị nạn, cúi xin Ngài đến cứu khổ.

Đức Phật thông cảm hoàn cảnh đệ tử, lên đường ngay. Ngài dạy A Nhã Câu Lân đi hầu tả, Xá Lợi Phất đi hầu hữu, A Nan mang bình bát đi hầu sau, và một ngàn hai trăm năm mươi vị tỳ khưu đi chung quanh ngài và thẳng đến nhà ông trưởng giả Mãn Tài.

Đến cửa, trưởng giả, và cô dâu ra lễ rước Phật cùng chư tăng.

Sáu ngàn Phạm Chí thấy Phật vào nước mình, bảo với nhau rằng:

“Nay sa môn Phật như là ánh sáng chói lọi đã vào nước mình thì chúng mình không thể ở đây được nữa, nên bỏ xứ mà đi cho rồi, vì Phật hiện thần thông rất mầu nhiệm, chúng ta không thể bì kịp...” Thế rồi họ bỏ nước đi hết.

Đức Phật thuyết pháp cho gia đình ông Mãn Tài và cả một số đông đảo nghe nhiều người được tỉnh ngộ và đa số đều quy y Tam Bảo và thọ trì ngũ giới.

Xem thêm:

Con gái út nhà họ A

Con gái út nhà họ A


Ông A Nan Phấn Kỳ trưởng giả thành Xá Vệ . Kết bạn thâm giao với ông Mãn Tài trưởng giả ở thành Mãn Phú. Nguyên do họ A có lập một sở nhà hàng buôn bán lớn ở bên thành Mãn Phú thì ngược lại họ Mãn cũng có sở nhà hàng bên thành Xá Vệ khuếch trương buôn bán tương đương và cũng vì thế mà việc giao hảo giữa hai ông lại càng thân mật.

Họ A có một con gái út, họ Mãn muốn hỏi về làm dâu; nhưng họ A còn lưỡng lự chưa quyết, vì đôi bên khác tín ngưỡng. Họ A nghĩ bụng nên đem việc này ra cầu Đức Phật cho ý kiến. Phật dạy cứ gả con gái cho họ đi. Thế là hai ông trưởng giả định ngày thành hôn, cô út lo tắm rửa, xoa dầu thơm, và trang điểm vàng ngọc rồi lên xe hoa về nhà chồng, tức là ông Mãn Tài tại thành Mãn Phú.

Nhưng chiếu theo luật của tiểu quốc này người trong nước không được cưới người nước ngoài về làm dâu.

Ai phạm phải chịu phạt bằng cách cúng dường một bữa ăn sáng cho sáu ngàn ông Phạm Chí Bà La Môn.

Ông Mãn Phú biết vậy nhưng vì quý bạn thương dâu nên nhận lễ rước dâu, ông bày luôn bữa tiệc cúng dường sáu ngàn ông Phạm Chí. Các ông này đã chờ sẵn đến giờ nhập tiệc. Cả sáu ngàn ông mình để trần nửa thân tiến vào nhà họ Mãn. Theo tục lệ, lúc các ông đến cửa, ông trưởng giả bảo nàng dâu ra lễ bái chào hỏi.

Cô dâu bất tuân lệnh và nói:

Tôi không thể lễ những kẻ trần mình. Đức Phật thầy tôi thường dạy chúng tôi rằng: Kẻ nào chẳng biết hổ thẹn là những kẻ chẳng biết phân biệt cha mẹ, anh em, tông tộc và bà con dòng họ. Các ông Bà La Môn kia là những kẻ không biết hổ thẹn để thân trần như vậy tôi không muốn lạy.

Các ông Bà La Môn nghe được nổi sân si cùng bỏ tiệc ra về. Ông Mãn Tài rất buồn rầu thường lên lầu cao nằm mà lo nghĩ đến việc đáng tiếc vừa xảy ra. Bấy giờ có ông Phạm Chí tên là Tu Bạt đến thăm thấy ông Mãn Tài buồn phiền mới hỏi thì ông Mãn Tài kể lại câu chuyện cô dâu ông làm mếch lòng các vị Bà La Môn.

Ông Tu Bạt nói:

Bậc thầy của cô dâu mới này oai đức cao cả lắm, ông đừng buồn làm chi, để tôi thuật ông nghe chuyện này. Một lần nọ tôi đi đến ao A Nậu, Thần giữ ao không cho tôi vào. Một lát sau tôi thấy có ông niên thiếu Tỳ Khưu đến thì Thần ao ra nghinh đón và mời ngồi lên một tòa bằng vàng mà lễ bái rất cung kính.

Đó là đệ tử của Phậ t mà còn như thế, huống chi bậc thầy... Ông Mãn Tài nghe rất vui mừng và đòi cô dâu lên hỏi:

Nay cha muốn mời thầy của con về nhà cung phụng mà cha không hiểu phép thỉnh mời như thế nào.

Cha nhờ con thỉnh hộ.

Nàng dâu rất vui mừng vâng lời ngay. Nàng tắm rửa sạch sẽ rồi lên lầu cao đốt hương về hướng Phật làm lễ mà thỉnh cầu:

Cúi xin Đức Thế Tôn chứng giám: Con nay như người bị nạn, cúi xin Ngài đến cứu khổ.

Đức Phật thông cảm hoàn cảnh đệ tử, lên đường ngay. Ngài dạy A Nhã Câu Lân đi hầu tả, Xá Lợi Phất đi hầu hữu, A Nan mang bình bát đi hầu sau, và một ngàn hai trăm năm mươi vị tỳ khưu đi chung quanh ngài và thẳng đến nhà ông trưởng giả Mãn Tài.

Đến cửa, trưởng giả, và cô dâu ra lễ rước Phật cùng chư tăng.

Sáu ngàn Phạm Chí thấy Phật vào nước mình, bảo với nhau rằng:

“Nay sa môn Phật như là ánh sáng chói lọi đã vào nước mình thì chúng mình không thể ở đây được nữa, nên bỏ xứ mà đi cho rồi, vì Phật hiện thần thông rất mầu nhiệm, chúng ta không thể bì kịp...” Thế rồi họ bỏ nước đi hết.

Đức Phật thuyết pháp cho gia đình ông Mãn Tài và cả một số đông đảo nghe nhiều người được tỉnh ngộ và đa số đều quy y Tam Bảo và thọ trì ngũ giới.

Xem thêm:

Đọc thêm..